Truy cập nội dung luôn

Tin nổi bật Tin nổi bật

Hạnh phúc gia đình, nhìn từ bộ phim “Trạm cứu hộ trái tim”

Chỉ còn vài tập nữa, bộ phim trên sóng giờ vàng VTV "Trạm cứu hộ trái tim" (TCHTT) sẽ chính thức khép lại, song bộ phim vẫn đang tạo nên cơn "bão" tranh luận trên các trang mạng xã hội.

 

Bỏ qua quá nhiều những điểm bất hợp lý tới mức phi lý trong cách xây dựng nội dung, khắc họa chân dung nhân vật, tạm gác lại vô vàn bực bội, ức chế của người xem, bộ phim vẫn để lại cho chúng ta rất nhiều suy ngẫm về "Hạnh phúc gia đình".

 

 

Một bộ phim có quá nhiều tình tiết "drama" nhưng ẩn sâu là những câu chuyện về gia đình

 

Bắt đầu từ câu chuyện gia đình của nữ chính Ngân Hà, mối quan hệ nhiều năm căng như dây đàn giữa bố - mẹ, mẹ - con gái khiến cho gia đình gia thế, giàu có, dường như hoàn hảo trong mắt mọi người, thực ra lại chứa đầy những hiểu lầm, ẩn ức, oán hận. Rồi chuyện tình cảm riêng của Ngân Hà - nút thắt chính trong nội dung bộ phim, từ một cuộc hôn nhân viên mãn, một người vợ tràn ngập hạnh phúc, sống trong sự yêu thương, chiều chuộng nhất mực của người chồng, cô rơi xuống đáy của sự phản bội, dối lừa, là nạn nhân bất hạnh của một kế hoạch trả thù mà cô lại là người hoàn toàn không có lỗi.

 

Đấy là đơn cử một số mối quan hệ gia đình của phe "ta", còn phía "địch" cũng bi kịch không kém. Trong mối quan hệ tay ba, tay tư đầy rối rắm giữa Ngân Hà – Nghĩa - An Nhiên - Việt thì Nghĩa vừa là chồng hợp pháp của Ngân Hà, nhưng lại cũng là "chồng" trong bóng tối của An Nhiên. Còn Việt thì lại có quan hệ mập mờ với An Nhiên. Tưởng như cùng nhau đồng lõa, lên kế hoạch trả thù cả nhà Ngân Hà một cách vô cùng tàn độc trong suốt nhiều năm, đẩy chính cô và gia đình tới tận cùng đau khổ thì cặp đôi nửa vợ chồng, nửa nhân ngãi độc ác kia phải thấy vui vẻ, hạnh phúc, nhưng không, họ ngập chìm trong nghi kỵ, ghen tuông, dối lừa, dẫn tới việc tranh giành tài sản, không từ âm mưu, thủ đoạn nào với chính nửa còn lại. Đỉnh điểm bi kịch của Nghĩa là khi anh ta nhận ra Gôn - đứa con trai duy nhất mà anh ta hết mực thương yêu, nơi nương náu bình yên cuối cùng cho mối quan hệ vợ chồng "trong bóng tối" và thực chất cũng phủ đầy những sắc màu u ám, tối tăm giữa anh và An Nhiên, hóa ra lại là con của kẻ khác.

 

"Một gia đình nhỏ, một hạnh phúc to"*

 

Những mối quan hệ gia đình là sợi chỉ đỏ xuyên suốt bộ phim TCHTT và chính vì thế, từng mối quan hệ, từng nút thắt sẽ được gỡ dần, cho dù không hiếm khi, mâu thuẫn được hóa giải một cách khá phi lý, nực cười, khiến cho khán giả muốn lên cơn "nhồi máu cơ tim". Nhưng dẫu cho có bực bội đến thế nào vì những tình tiết vô lý trong suốt cả bộ phim, người viết tin chắc rằng, trái tim phần lớn người xem cũng mềm xuống, lắng lại khi thấy hình ảnh ông Trường - cha của Ngân Hà, sau mấy chục năm trời, tuy sống chung dưới một mái nhà mà luôn phải đón nhận sự uất hận, ghẻ lạnh từ phía người vợ của mình, nay bàn tay gân guốc của người đàn ông từng trải, mái đầu đã hoa râm, vụng về, ngượng nghịu nắm lấy tay bà, đầy hối hận, thừa nhận lỗi lầm năm xưa. Bà Hạ Lan - nhân vật sâu sắc, mạnh mẽ, hiểu chuyện nhất trong bộ phim, tuy không thốt lên lời nhưng sự im lặng đón nhận, ánh mắt chợt trở nên dịu dàng của bà còn có ý nghĩa hơn bất cứ ngôn từ nào lúc này: bà đã thực sự tha thứ cho chồng.

 

Tuy bộ phim còn rất nhiều sạn, nhưng người viết đánh giá khá cao cách xử lý mâu thuẫn trong mối quan hệ của gia đình bà Hạ Lan. Trong phân đoạn chứng kiến cảnh con gái, sau khi bị chồng lật mặt một cách đầy trơ tráo, nhẫn tâm trong bữa tiệc sinh nhật của chính cô, khóc lóc điên loạn trở về nhà bố mẹ đẻ, rồi nằm thiếp đi, rũ rượi như một cái xác không hồn, bà đã nhìn con gái với ánh mắt chất chứa biết bao cảm xúc: có cả sự giận hờn, xót xa, đau đớn, thương yêu đến tột cùng của một người mẹ dành cho đứa con gái duy nhất, tuy đã 35 tuổi đầu mà vẫn đầy cả tin, khờ khạo của mình. Cảnh bà ngập ngừng đưa tay, muốn vuốt ve âu yếm, vỗ về con, sau suốt mấy chục năm ghét bỏ, coi con gái như kẻ thù, nhưng rồi ngập ngừng dừng lại, thể hiện diễn xuất đầy tinh tế của Nghệ sỹ Nhân dân Thu Hà. Cử chỉ ấy đã lột tả cuộc đấu tranh, giằng xé trong nội tâm nhân vật, chan chứa tình yêu, sự xót thương con gái nhưng lại ngại ngùng không dám thể hiện tình cảm, cho dù khi ấy, chỉ có mình đối diện với chính mình mà thôi.

 

 

Giây phút đau xé lòng của người làm mẹ ấy, bà đã thực sự buông bỏ mọi oán hận với đứa con rứt ruột của mình rồi.

 

Một mối quan hệ khác, cũng là của nhân vật nữ chính, ấy là với Nghĩa, chồng của cô, nhưng không phải là để hóa giải mà chuyển sang một giai đoạn hoàn toàn khác, khi anh ta chính thức lột mặt nạ, ngả bài ngửa tất cả những thủ đoạn, những kế hoạch trả thù tinh vi, tàn độc, được ấp ủ suốt một thời gian dài, nhắm vào cha cô, vào Công ty Lan Hạ và vào chính cô - con gái kẻ thù của anh ta. Sau khi đã đẩy Ngân Hà xuống hố sâu tận cùng của nỗi đau, sự uất hận, giày vò, tự trách móc bản thân, lẽ ra Nghĩa phải sung sướng tận hưởng "chiến quả" của mình, nhưng không, anh ta uống đến say khướt rồi nằm một mình trong bóng tối căn phòng, nơi đã chứng kiến biết bao phút giây hạnh phúc mặn nồng của anh ta và Ngân Hà. Đôi mắt đỏ đọc, những giọt nước mắt lăn dài trên gò má, nụ cười điên loạn méo mó đã bóc trần sâu thẳm nỗi đau trong lòng Nghĩa giây phút đó, bởi vì thực sự, từ đáy trái tim mình, anh ta đã yêu, đã coi con gái của kẻ thù là người vợ đầu gối tay ấp, là gia đình của mình rồi, mà chính anh ta cũng không hề hay biết. Trong suốt bộ phim, người viết đánh giá cao nhất, phân đoạn diễn xuất này của diễn viên Quang Sự (Nghĩa).

 

Đấy là nói về quan hệ vợ chồng, còn với bé Kitty - con gái ruột của Nghĩa và Ngân Hà, có lẽ chỉ có những rung cảm tinh tế, sâu xa nhất của sợi dây liên kết tưởng chừng như mỏng manh mà vô cùng bền chặt - tình máu mủ, mới khiến cho Nghĩa, một kẻ vốn không yêu trẻ con và vẫn mặc nhiên tưởng rằng Kitty là con gái của Ngân Hà với Vũ, lại bỗng nhiên thấy trái tim mình trở nên mềm yếu, ngập tràn cảm giác trìu mến, thương yêu, muốn được bồng bế, âu yếm, chở che cho cô bé.

 

Trên đây, chúng ta đang "gỡ" dần những nút thắt trong mọi mâu thuẫn của phe chính diện, còn phe phản diện trong TCHTT thì sao? Cho dù bộ phim nhận về vô số những chỉ trích thì diễn xuất của Lương Thu Trang (An Nhiên) vẫn được đánh giá rất cao qua những phân đoạn nội tâm đầy màu sắc. Những ánh mắt, cái nhếch môi, khóe miệng... đầy biểu cảm, diễn tả một cách xuất sắc sự biến đổi cảm xúc không ngừng của người phụ nữ vừa đáng thương, vừa đáng giận. Là một người tham lam, áp đặt, đầy tâm cơ, cô ta thể hiện sự tức tối, dằn vặt, đau khổ khi bị Nghĩa lên kế hoạch làm cho trắng tay, mất toàn bộ tài sản. Nhưng cảm xúc ấy chỉ lên đến đỉnh điểm khi sợi dây tình cảm, nơi bấu víu cuối cùng trong mối quan hệ giữa cô ta và người đàn ông tệ bạc này bị chính anh ta phụ phàng chặt đứt. An Nhiên - trong diễn xuất "xuất thần" của Lương Thu Trang, đã đau đớn như hóa điên, bởi vì, thực sự cô ta đã hết lòng yêu thương Nghĩa, coi anh ta là chồng và như bất kỳ một người phụ nữ bình thường nào khác, mơ một giấc mơ hạnh phúc đến với gia đình nhỏ 3 người của họ, bất kể Gôn thực chất không phải con ruột của Nghĩa. Chỉ có điều, mối quan hệ giữa hai người họ là một mối quan hệ độc hại, dựa trên những oán thù chồng chất, những đau khổ, thủ đoạn, tội ác... mà họ mang đến cho người khác, thì cái kết ắt hẳn sẽ là bi kịch lại giáng lên chính cuộc đời, chính "gia đình" của họ. Ấy là kết cục tất yếu và đã được báo trước.

 

***

 

Người ta nói "Có một nơi để về, ấy là nhà. Có những người để thương yêu, đó là gia đình. Có được cả hai thứ, thì đó là hạnh phúc."

 

Gia đình, dẫu cho giàu hay nghèo, hoàn cảnh có như thế nào, thì khi đong đầy yêu thương, mái nhà ấy vẫn sẽ là nơi nương náu, là bến đỗ bình yên sau cuối, để mỗi thành viên trong đó có thể tìm về, cho dù chỉ là để nhìn vào mắt nhau, nở nụ cười rạng rỡ, lấp lánh niềm hạnh phúc, hay thậm chí, chỉ để gục đầu vào vai nhau, bàn tay nắm lấy bàn tay, vá víu lại những nỗi đau thể xác hay tâm hồn...

 

Và "cái cây hạnh phúc" ấy sẽ không ngừng lớn lên, ngày một sinh sôi, nảy nở, khi mà mỗi thành viên trong ngôi nhà, chẳng cần đao to, búa lớn, cứ mỗi ngày, mỗi ngày, âm thầm, lặng lẽ, vun đắp yêu thương, để cho "cây" luôn xanh tươi, vững chãi, tỏa bóng mát, mà không bão giông nào của cuộc đời có thể làm lay dịch, chuyển dời...

 

Ấy là "bóng cây hạnh phúc"*...

 

Thu Hương

 

* Lời bài hát của nhạc sỹ Nguyễn Văn Chung

* Tên bộ phim "Dưới bóng cây hạnh phúc" đã trình chiếu trên VTV3

 

Bạn đọc nhấn vào đây để gửi ý kiến bình luận
Trung bình (0 Bình chọn)
Tỷ lệ trung bình là 0.0 ngôi sao trên mức cao nhất 5 sao.
  
Chưa có lời bình nào. Hãy là người đầu tiên.

Thông báo, chỉ đạo Thông báo, chỉ đạo

Video hoạt động Video hoạt động

Liên kết website Liên kết website